vhnt, số 51
11 September 1995
Trong số này:
+ thư tín
+ post 1 - thơ dịch, Mother's Advice, Phùng Quán, Dương Hùng dịch
+ post 2 - thơ, Hề, Ta Trở Lại Gian Nhà Cỏ, Tô Thùy Yên
+ post 3 - thơ, Yêu, Nguyễn Văn Diệm
+ post 4 - thơ, Hoài Thu, Nguyễn Đình Thái
+ post 5 - thơ, Trung Thu, Nguyễn Đình Thái
+ post 6 - thơ, Ánh Cầu Vồng, Trần Vũ
+ post 7 - thơ, Nửa mảnh Tình Ðời, K Vuong
+ post 8 - thơ, Tình Tang, Luân Hồ Triệu
chào bạn đọc,
vhnt số nào cũng bị một vài email bị bounced trở lại vì trục trặc kỹ thuật: hoặc server của email bị down, hoặc thông lộ bị nghẹn (no route to host). Nếu bạn không nhận được số nào, xin cho chúng tôi biết để gửi bù cho bạn.
Có vài bạn gửi bài về vhnt@saomai.org, mà đã hơn 3 ngày chưa thấy bài đăng, xin hiểu là có thể vhnt chưa nhận được vì trục trặc chứ không phải không đăng bài. Nếu quá 3 ngày sau khi gửi bài mà không thấy post, xin bạn gửi message cho ban điều hành nhắc nhở.
vhnt luôn luôn đón nhận mọi đóng góp của các bạn. Cám ơn bạn đã dành thịnh tình, và xin chúc bạn một ngày vui và bình yên.
thân ái,
vhnt
Bài thơ " Lời Mẹ Dặn" của Phùng Quán là một mốc dấu lớn trong quá khứ. Hai muơi năm qua, tìm mãi không thấy, lại quên cả tên bài thơ, nay chị Lan ghi lại trên VHNT, mừng quá. Xin tạm dịch sang tiếng Anh.
Dương Hùng
091195
oOo
MOTHER'S ADVICE
Phùng Quán
Orphan at two,
Mother loves me so much
she did not remarry.
Raising silworm, weaving cloth
Mother brought me up.
I still remember,
twenty years ago when I was five,
I did lie to Mother once.
Next day, I was afraid
Mother would punish me;
she only held me tight, kissed my hair
and sadly told me:
"My son,
before Father passed away, he said:
Tell our son to be an honest man,
all his life."
I asked Mother:
"What is an honest man?"
Mother kissed my eyes:
"An honest man
laughs when he needs to laughs,
cries when he wants to cry."
Tell someone you love
My love
Tell someone you hate
exactly what you feel.
Under seduction
do not change love to hate;
under death threat
do not turn hate into love.
Since then, when adults asked me:
"Young one, whom do you love the most?"
I remembered what Mother said:
"I love honest men."
Suspicious, they looked at me
a little parrot, may be.
No!
My mother's advice, in bright red scriptures,
shines on the pure virgin pages of my mind.
At twenty five, the orphan is now writer.
My mother's advice when I was five,
is ever bright red.
An acrobat on high string
cannot compare to
a writer who vows to be an honest man,
all his life.
Tell someone you love
My Love
Tell someone you hate
exactly what you feel.
Under seduction
do not change love to hate;
Under death threat
do not turn hate into love.
I want to be an honest writer
all my life.
The honey coating of power
cannot sweeten my tongue;
Lightning over my head
shall not bend my knees.
MY PEN AND PAPER TAKEN AWAY,
I WILL CARVE MY PROSE ON STONE
WITH MY KNIFE .
1957
Hề, Ta Trở Lại Gian Nhà Cỏ
Hề, ta trở lại gian nhà cỏ
Giữa cánh đồng không, bên kia sông
Trống trải hồn ta cơn gió rã
Tiếng tàn tàn rụng suốt mênh mông
Hừng đông hùng vĩ và thanh thản
Sương hứa nguyên ngày nắng rực say
Ta dậy khi gà truyền nhiễm gáy
Chân mây rách đỏ vết thương dài
Ta ngồi trước ngõ nghe xao động
Trời đất bào thai cựa cựa nhanh
Mầm cỏ ngoi ngoi lên rại rực
Con chim chèo bẻo hót lanh chanh
Ta ngồi cho đến khi trời trắng
Ðồng ruộng xanh đông đúc tiếng người
Ta rảo quanh làng ngóng chuyện phiếm
Ðời người cũng chuyện phiếm mà thôi
Ở đây ta có dăm người bạn
Phúc tự tâm, không lý đến đời
Ở đây, ta có dăm pho sách
Và một dòng sông, mấy cụm mây...
Dòng sông u hiển trôi vô lượng
Dòng sông hiền triết chảy vô tâm
Mà ta ngưỡng vọng như sư phụ
Mà ta thân thiết tựa tri âm...
Lòng ta vô sự, ta vui vẻ
Bướm với hoa cùng bay nhởn nhơ
Mùa hạ tàn trôi đom đóm lửa
Dòng ngày tháng trắng chảy lơ mơ
Quên quên, nhớ nhớ tiền sinh kiếp
Thiên cổ mang mang, thế sự nhòa
Trận lốc cười tròn trên quá vãng
Ta làm lại cả tâm hồn ta
Buổi trưa như buổi trưa nào đó
Tiếng võng đưa đưa tịch tịch mùi
Ðiệu hát ầu ơ hoa cỏ lịm
Nước mây buồn bã chợt quên trôi
Ta thiếp trong vòng xanh đại thọ
Ðời đời giương rộng lượng bao dun
Ví dù ta ngủ không còn dậy
Ắt hẳn lòng ta cũng ngủ yên
Chuyện trần thế bấy lâu thanh thỏa
Sống một ngày ta rõ một ngày
Thôi vướng mắc dài duyên với nợ
Ân oán đời phong kiếm rửa tay
Còn lại chăng cây đàn lở tróc
Gảy mình nghe đôi điệu xưa xưa
Còn lại chăng chút u hoài mốc
Pha cùng rượu uống đến say thua
Gặp buổi trời mưa say phới phới
Lá cành sáng rỡ sắc hồi xuân
Ta nhìn ngọn cỏ lòng mê mẩn
Nghĩ tới đời ràn rụa thâm ân
Sống trên đời, chuyện ghê gớm quá
Vậy mà ta sống có kỳ không?
Nước mắt ta tuôn khi nghĩ tới
Những người đã chết, chết như rơm...
Gặp buổi trời trong dàn bát ngát
Ngọn cây ô! đã giạt hoàng hôn
Cơn gió mơn man bờ bụi rậm
Kẻ dạo quanh vườn chuyện trống không
Ta ngắm gốc cây nứt nở vỏ
Gốc cây to đến mấy người ôm
Nghĩ đến bao điều thầm lặng lớn
Trí ta không đủ lực đo lường
Nên ta phó mặc cho trời đất
Trời đất vô ngôn lại bất nhân
Nên ta lẳng lặng đi cho khuất
Trong lãng quên xanh hút thời gian
Ðêm tối êm ru lời thủ thỉ
Bên hè có tiếng dế ca ran
Vầng trăng ta thấy thhời thơ ấu
Mọc lại cho ta thuở xế tàn
Hình như mọi sự đều như thế
Kể cả lòng ta cũng thế thôi
Các việc vô công làm miết miết
Quên tiệt đời ta như nấm mai
Trăng, bạn hiền xưa giờ tái ngộ
Ta thức đêm nay chơi với trăng
Nghĩ tội thương sau này, mãi mãi
Trên mồ ta, trăng phải lang thang
Hề, ta trở lại gian nhà cỏ
Sống tàn đời kẻ sĩ tàn mùa
Trên dốc thời gian, hòn đá tuột
Lăn dài kinh động cả hư vô
Xa nghe đợt gió lên cơn bão
Nhân loại quay cuồng biến đổi sâu
Bầy chó năm châu cắn sủa rộ
Quỉ ma cười khóc rợn đêm thâu
Cuộc cờ kỳ lạ không bày tướng
Ăn sạch quân, trừ tính được thua
Hỡi ai tráng sĩ mài dao nhọn
Xin nhớ đời không mỗi sắc vua
Hề, ta trở lại gian nhà cỏ
Tử tội mừng ơn lịch sử tha
Ba vách, ngọn đèn xanh, bóng lẻ
Ngày qua ngày, cho hết đời ta.
Tô Thùy Yên
Yêu
Riêng tặng ...
Tôi có một người yêu
Người bé nhỏ mỹ miều
Ai nhìn cũng phải bảo
Người sao mà đáng yêu
Nàng giỏi nhưng không kiêu
Văn thơ đủ mọi điều
Đọc từng câu nàng viết
Nhẹ nhàng sao dễ yêu
Mẹ thường hay mắng yêu
Chỉ... cô Út biết điều
Làm người con hiếu thảo
Phụng dưỡng mẹ già yêu
TTTN-KV
(09/11/95)
Hoài Thu
Thu đến rồi đây em có hay
Hàng cây chuốc lá gió heo may
Vàng, xanh, tím, đỏ muôn màu sắc
Lá vàng rơi nhẹ theo gió bay
Thu đến lòng ta như muốn say
Áng trăng vàng chiếu lá lung lay
Lung linh mờ ảo xuyên cành lá
Soi sáng lòng trong nước sông đầy
Em ở phương nào, ta ở đây
Cùng nhau ta có ngắm trăng này?
Tiếc thương vương vấn mùa thu cũ
Ngày ấy trăng thu của xum vầy
Mây dưới trăng thu lững lờ bay
Xin gởi dùm ta giọt sầu cay
Ðến người em nhỏ năm xưa ấy
Nỗi buồn thương nhớ, sầu gối tay
Thu 95
Trung Thu
Trẻ nhỏ hát Trung Thu
Cụ già thưởng hoa Cúc
Gái trai nhìn trăng tỏ
Sáng soi. Ôi! hạnh phúc
Trăng vàng sáng thật to
Người người phủi âu lo
Ðón trăng rằm tháng Tám
Vui cùng bầy con nhỏ
Ðèn lồng vàng xanh đỏ
Bánh trà thật thơm tho
Thưởng Nguyệt nhân gian hưởng
Trẻ thơ nô đầu ngõ
Trẻ con vui hát to:
"Chú Cuội ngủ quên cho
Ðàn trâu ăn lúa nát
Bị đày dưới cây đa...
Cung trăng có Hằng Nga
Mãi tít dãy ngân hà
Vì cắp Linh Chi thảo (1)
Mong Nghệ bỏ ác tà ..."
Thu sáng vàng xa xa
Chiếu rọi đến mọi nhà
Cỗ thi cha mẹ kể
Mãi miết như trường ca
Nguyễn Ðình Thái
( Chúc các bạn Tết Trung Thu 95 vui vẻ )
Ánh Cầu Vồng
Em tôi như cánh hồng
Hay mơ giấc phiêu bồng,
Tôi đây trót thật lòng
Em cũng bảo là xong!
Hết Thu rồi sang Đông,
Tình hai đứa thắm nồng
Tôi lo kiếp tơ bồng
Em lại bảo là xong!
Một chiều trên cánh đồng,
Em tôi ngắm cầu vồng
Và mĩm cười ước mong
Đôi mình sẽ qua sông!
Tôi thương má em hồng
Nên thường nghĩ lông bông
Lỡ mai em lấy chồng,
Chắc kiếp này không xong!
Chiều hôm nay bão Đông
Không thấy ánh cầu vồng,
Em giờ đã qua sông!
Tôi đau buốt trong lòng.
Nghĩ càng thương má hồng
Em nỡ nào sang sông!
Cho tôi sống bập bồng,
Suốt cả đời lông bông.
Trần Vũ
8-95
Nửa Mảnh Tình Đời
Nửa mảnh tình tôi lạc giữa đời
Phiêu lưu tìm kiếm, hỡi tình ơi!
Lang thang vạn nẻo, sầu vời vợi
Chợt thấy tình tôi quá vẽ vời
Ðêm về thao thức, hồn chơi vơi
Nửa mảnh tình tôi rối tơi bời
Gỡ từng manh vụn rồi nghĩ ngợi
Thở dài, tỉnh giấc - sầu buông lơi!
DKV
Tình Tang
Tình tang! Tình tang!
Dâng đời một khúc đoạn tràng
Dòng lệ chứa chan
Máu xương xây dựng thiên đàng làm chi?
Tình tang! Tình tang!
Xự cống xê phàn
Xê xự xàng liêu
Dâng đời khúc nhạc buồn hiu
Quê hương nào đã tiêu điều mấy phen?
Lẽ loi khúc nhạc say men
Máu hồng còn đọng phím đàn đêm nao
Những oan hồn lại xôn xao
Nương theo tiếng nhạc lẽn vào phòng khuya
Lệ oán đầm đìa
Một đời tử biệt
Những dây oan nghiệt
Ðứt phựt trên đàn
Mênh mang, mênh mang
Tang tình, tình tang
Dòng lệ tuôn tràn
Cung điệu vỡ tan
Luân Hồ Triệu