vhnt, số 41
1 September 1995
Trong số này:
+ post 1 - thơ, Lá Bùa Mê, Cường Đắt Quách
+ post 2 - thơ, Tình Thừa, Nguyen Van Diem
+ post 3 - thơ, Em Về Nơi Chốn Xa, Tran Dinh Hiep
+ post 4 - thơ, Chiều, Luân Hồ Trieu
+ post 5 - thơ, Những Tháng Ngày Nhớ Mong, Nguyen D Thai
+ post 6 - thơ, Bỏ Quên, Tran Xuan Tien
+ post 7 - thơ, Vô Tình, Cuong Hoang
Lá Bùa Mê
Em về thả lá bùa mê,
Ðể anh rượt bắt, bên lề tình yêu!
Lá vàng em góp thật nhiều,
Còn anh mê mãi, dáng kiều nơi em.
Bùa mê thật lắm êm đềm,
Cho anh mơ tưởng, bên thềm hoang vu!
Lá vàng rơi khắp ngày thu,
Em về đốt lá, giữ tù tình anh.
Tình anh là chiếc lá xanh,
Giữa rừng thu vắng, trên cành đơn côi .
Bùa có đậm, ướt bờ môi,
Anh xin được mãi làm tôi cho bùa?
Thả đi em, thả khắp mùa,
Ðể anh đưọc mãi lá bùa yêu em.
Quách Cường
Calif. 08/29/95
Tình Thừa
Hôm nay nghe được giọng em
Anh mừng như trẻ được cà lem nước dừa
Em ơi đã thấu lòng chưa
Chừ đây ban chút duyên thừa cho anh
Ðêm đêm anh thức một mình
Chờ thư em đến thỏa tình đợi mong
Em ơi đừng bắt anh trông
Kẻo anh bị stress... răng long bạc đầu
TTTN-QSA
(09/01/95)
Một người ra đi, một người ở lại. Hai bài thơ, một chủ đề:
Em về nơi chốn xa
người ừ đi khuất bóng
nắng vỡ buồn trên tay
chiều qua hiên gió lộng
ngập ngừng mây trắng bay
ta đi người trở lại
ảo mộng vẫn trùng vây
hạnh phúc đời đơn giản
nghe chừng cũng đắng cay
tiễn nhau về xứ lạ
thoáng buồn theo vẫy tay
nụ hồng ai trao tặng
chiều qua đã héo gầy
em về nơi chốn xa
đời vắng êm thật thà
vùng hồ xanh trong mắt
từng bước nhỏ thiết tha
em theo đời vất vả
Candlewood thu ca
mùa thu chừng đang tới
buồn như nỗi nhớ nhà
Endless Love
(Ý Liên)
08-26-95
Em Về Nơi Chốn Xa
Gửi Ý Liên (Endless Love)
Em ra đi hôm qua
Về theo người xứ lạ
Hạnh phúc mới vun trồng
Một nơi nào thật xa
Em về nơi chốn xa
Mây sầu giăng cuối hạ
Nến Mộc (*) ơi nghìn trùng
Mắt lệ chừng thiết tha
Em về nơi rất xa
Ta ôm đời hiu quạnh
Dõi Nến Mộc lệ nhòa
Tiếc nuối cuộc tình qua
Ừ thôi đành giã biệt
Tình thôi đành trắng tay
Dư âm đầy mắt biếc
Mộng ước tròn đắng cay
Tiễn người chưa tay vẩy
Đã nhung nhớ nghìn trùng
nghẹn ngào vòng khói thuốc
sầu vây kín quanh đây.
Hiep D Tran
08-30-95
(*) Nến Mộc = Candlewood
Chiều
Chiều về bên quán nhỏ
Trông mấy bàn bi da
Hàng kinh thư bụi phủ
Lãng đãng mấy bài ca
Luân Hồ Triệu
Hôm về Canada trong lúc trà dư tửu hậu , khi hơi say men có anh bạn VN mới qua vài tháng ngồi tâm sự nhớ thương về người tình còn ở lại quê nhà. Thái nhớ lại 1 bài thơ Tháng Bảy đã đọc trên Vnet, nên theo đó mà viết tiếp những bài thơ của các tháng còn lại trong năm. Tặng những người tình phải "đôi bờ chia ly". Mời các bạn đọc và chỉnh dùm nhé.
Những Tháng Nhớ Thương
Tháng Giêng lất phất tuyết rơi rơi
Bên nhà mai nở khắp nơi nơi
Bên ni viễn xứ buồn hiu hắc
Nhớ Tết năm xưa mắt lệ rơi!
Tháng Giêng lạnh lắm hỡi em ơi!
Vắng em băng giá cả đất trời
Một mai ai biết ta còn có,
Hình bóng bên nhau ở cõi đời?
Tháng Hai chợt đến tuyết không ngơi
Ngẫm nghĩ lưu vong chán mớ đời
Xứ chi băng giá giăng đầy phố
Bên nhà em hỡi có nhớ tôi?
Tháng Hai vẫn rét phủ đầy nơi
Lòng anh thổn thức vẫn chưa thôi
Vẫn ươm màu úa ngày ly biệt
Chẳng biết bao giờ ta có đôi
Tháng Ba đã đến buồn thương nhớ
Chẳng biết ai kia có đợi chờ?
Một mai quay lại, con đò nhỏ
Vẫn ở bên sông hay bỏ dòng?
Tháng Ba giá lạnh đã lắng dần
Nhưng lòng anh mãi rét mùa đông
Còn đâu nắng ấm bên hồn lẽ
Một bóng em yêu chỉ để lòng
Tháng Tư nắng sưởi những nụ hồng
Xua đi giá lạnh của mùa đông
Nhìn hoa anh nhớ người em nhỏ
Nụ cười chúm chím tựa cành bông
Tháng Tư ôm ấp những giấc nồng
Anh quên hiện thực vào nhung nhớ:
Vòng tay anh đón bé vào lòng
Xin đừng tỉnh mộng khóc hư không.
Tháng Năm hoa nở tươi thắm mau
Màu sắc đa đoan đẹp biết bao!
Xuân đến rồi ư ? Em biệt tín!
Ðể anh vương vấn một nỗi sầu
Tháng Năm năm ấy mình ở đâu?
Tay nắm bên nhau chẳng biết sầu
Bây chừ ai đón người em nhỏ
Ðường về ai đó có nhớ nhau!
Tháng Sáu ve sầu còn nhỏ to?
Ríu rít chia tay những mái đầu
Hè đến bây chừ anh mới biết
Nỗi nhớ xa người cách bể dâu
Tháng Sáu đang về gió thổi mau
Bồng bềnh mái tóc bay lãng đãng
Bước chân vô định vẫn lang thang
Nhung nhớ em yêu kỷ niệm đầu
Tháng Bảy không em buồn nhớ nhau
Mây vương vần vũ để mưa ngâu
Chia ly cách biệt hoài mong nhớ
Khóc mãi trong ta mộng tình đầu
Tháng Bảy không em, tháng Bảy sầu
Mây trời trôi giạt mãi về đâu
Vấn vương trong gió tình mong đợi
Thương nhớ về em đẫm lệ sầu
Tháng Tám về đây nắng nhuộm màu
Ngày ngày lặng lẽ khẽ qua mau
Cho đôi ta đó mau xum họp
Thết đãi bạn thân những miếng trầu
Tháng Tám đôi ta dệt mộng đầu
Yêu thương thắm thiết mãi đậm sâu
Dù ngăn cách trở ta vẫn biết
Tình yêu ngời sắc tựa vòng cầụ
Tháng Chín qua đây tựa vó câu
Bầu trời xanh xám đã bắt đầu
Gió lên từng chập len lén lạnh
Nỗi quạnh phòng không trên gác lầu
Tháng Chín mang theo những nét rầu
Hàng cây thay lá vàng tím đỏ
Im lìm hứng gió tận nơi đâu?
Một mai gió cuốn, rơi lá nhỏ
Tháng Mười mây xám tựa màu tro
Cánh tuyết bay bay cuồng trong gió
Tim anh thổn thức buồn nhung nhớ
Hình bóng em yêu giữa lệ nhoà
Tháng Mười bên ấy chắc còn hoa
Bên ni trơ trụi hoa cùng lá
Cây còn ủ rủ, huống người ta!
Ðêm về ôm gối nhớ người xa
Tháng Mười Một đất trời ủ dột
Cảnh vật buồn có khác chi ta!
Tâm hồn thổn thức chừng băng giá
Như điệu sầu giấc ngủ sơn ca
Tháng Mười Một nhớ em muôn một
Em chừ có nhớ đến ta chăng?
Gởi em thương nhớ đến vầng trăng
Tình anh vẫn sáng dù tuyết giăng.
Tháng Chạp về đây, em có hay?
Chắc em sắm sữa áo mới may
Giáng Sinh em nhớ mong cầu nguyện
Thượng đế ban ta cuộc sum vầy
Tháng Chạp gần qua, Xuân đến đây
Tuyết kia vẫn phủ lối giăng đầy
Em bên bờ ấy ôi còn nhớ!
Một Tết bên nhau bánh chưng dầy
Tặng những người tình xa nhau
Nguyễn Ðình Thái
Bỏ quên
Ðêm nay ai gửi hồn theo gió
Mơn hàng liễu rủ thướt tha xưa
Và cho trăng khuyết thôi soi bóng
Trên mặt hồ nước gợn lăn tăn.
Kìa ai nương bóng mây giăng mắc
Ði về một cõi trời thu vắng
Và cho trăng khuyết thôi soi ánh
Trên mộ phần ai đã bỏ hoang.
Xuân Tiến
Vô Tình
Sao bỗng dưng buồn lạ
Chắc tại chiều nay mưa
Một ngày hoang lạnh quá
Chắc vắng người năm xưa
Hoa vô tình vẫn nở
Cho lòng nhung nhớ hơn
Mưa vô tình vẫn vỡ
Giữa hồn đọng co đơn
Người vô tình có biết
Cũng chỉ gượng cười thôi
Bởi nửa hồn đã chết
Nửa kia khóc ngậm ngùi
CMH
5/1995