vhnt, số 27
17 August 1995
Chào các bạn,
Có một số thay đổi quan trọng cho vhnt mailing list. Tuy hiện giờ, chỉ mới có khoảng 45 người trong vhnt, chúng tôi cũng đã cố gắng để vhnt có được một sự hiện diện lâu dài trên net. Xin các bạn để ý đến những điểm sau đây:
- vhnt nghệ thuật đã được dời qua một site khác, saomai.org. Tưởng cũng cần biết, saomai.org đã có mặt trên net khá lâu, hiện giờ đang dùng majordomo để điều hành một số mailing lists khác liên quan đến VN.
- Bắt đầu từ hôm nay, xin các bạn gởi bài vở về vhnt@saomai.org. Moderators sẽ là chị Lan và tôi để list không bị gián đoạn vì những bận rộn cá nhân.
- Chúng tôi cũng đã thành lập 1 ftp site để mọi người có thể dùng anonymous ftp để download những số cũ. Host name là saomai.org và directory là /pub/vhnt.
- Ngoài ra, anh Đôn (Dođ@Chevron.Com) đang khởi sự lập 1 pc database cho vhnt nhằm vào việc nghiên cứu, tìm tòi. Khi hoàn thành, anh Đôn sẽ loan báo với đầy đủ chi tiết hơn.
Tưởng cũng nên cám ơn anh Stephen Jones, 1 người bạn đã giúp rất nhiều trong những chương trình này và chị Lan, với tài ngoại giao khéo léo. Theo như tôi biết thì hiện giờ trên net chưa có 1 chương trình nào giống như vhnt, hy vọng với sự tiếp tay cuả tất cả các bạn về bài vở, cổ động, v.v...
vhnt sẽ lớn mạnh để chúng ta có một nơi chia xẻ những gì mà chúng ta luôn yêu thích.
Việt
Chán 3
Lẳng lặng mưa rơi
Một nhịp đều đều
Thân ngồi bất động
Giữa đời quạnh hiu
Rã rời tâm trí
Chẳng thiết điều gì
Hạt nào ti tí
Hoen úa rèm mi
Chán 4
Vũ trụ khô khốc trong màu xám
Thời gian uể oải chầm chậm rơi
Mọi vật thu mình trong cô tịch
Một xác thân ôm lắm rã rời
Tích! Tắc!... thời giờ vào quên lãng
Khò khè... Lá phổi rít từng hơi
Chợt bỗng địa cầu thôi chuyển động
Rung rinh thế giới, hạt sầu rơi
Chán 5
Bước chân vơ vẩn, vô hồn
Lâng lâng lắm mối tơ lòng rối ren
Tâm tư mờ mịt bóng đen
Cổng vào hạnh phúc cài then lạnh lùng
Lá tàn rụng dưới gốc cây
Người tàn chốn ấy có ngày về không?
Cuộc đời như giấc viễn vông
Bâng khuâng " Sắc tức thị không " bẽ bàng!
Hoàng Vi Kha
Tóc Bạc Thưa Rằng
Một bữa trăng sao
Xuống rừng rú dại
Một bữa trời trăng
Buồn không thể nói
Cầm gương lên hỏi
Tóc bạc thưa rằng
Trời đất cách ngăn
Ðừng mê con gái
Bực quá liền quăng
Tấm gương xuống đất
Vẫn nghe mãi rằng
Ðó là sự thật
Chiều Hôm Phố Thị
Chiều hôm phố thị
Em ngồi đếm lá bay chơi
Ðèn khuya phố thị
Sao xưa sáng ở trên đồi cây rung
Những lời cũ kỹ
Một trời thu để nhớ nhung
Chuyện đời giản dị
Chiêm bao tay nắm vô cùng ngón tay
Chuyện đời có thế
Nỗi đời em có nhớ không
Em về đây để
Hồng nhan em hẹn hái bông cho đời
Một lần em lại bên người
Giữa ngày tháng bỏ năm trôi bên giòng
Mở hai hàng cỏ long đong
Mở hai môi mở tấm lòng xa xôi
Chiều hôm đếm lá cây rơi
Bên đèn phố thị thương đồi núi xa
Bùi Giáng
Thơ Giữa Mùa
Tôi vừa ốm dậy sau mùa mưa
có những giọt ướt sót đọng trong lòng
lo sợ thời gian cũng đành bất lực
với nỗi niềm quá khứ
lo xa đến mùa lá bệnh
những chiếc lá khô sót lại cành
rùng mình sợ cơn lạnh
có tiếng nổ lách tách của những que củi mùa đông
ảm đạm hun khói lên thành những đám mây
làm cay cay mắt
bây giờ đang là mùa gì?
thời gian đi như bóng chim
tôi đi như người mộng du
chưa trọn giấc
mặt trời ngủ giấc muộn màng
chưa qua hết ngày mà đêm như đang xấn tới
áo tôi phơi trong nắng chiều
nhuộm tím chân mây
hong khô kỷ niệm
chung quanh lúc này trống vắng
tôi chẳng biết làm gì...
chỉ biết làm thơ tan vỡ
và viết những thư tình dở dang
cất vào ngăn tủ
mối mọt sẽ gậm nhấm thơ tôi
như nỗi nhớ nào đang gọt đẽo
một hình tượng lặng câm
ngồi chờ một linh hồn đi vắng
định mệnh đang giang tay mời mọc:
có con đường vắng tênh,
the road less traveled *
tôi không đi phiêu lưu
chỉ tìm kiếm chính mình
trong mạo hiểm
mất mát tìm ở đâu ?
như một cuộc đuổi bắt
tôi đang xa tôi
ngày đang xa ngày
tôi rơi dần vào khoảng trống
rồi sẽ có lúc mặt trời thức dậy
gọi tôi theo, đi cho hết một ngày
tôi sẽ gọi cả trăng theo
và những vì sao và hằng hà tinh tú
thế nào cũng có chiếc thuộc về tôi
như tôi đã thuộc về định mệnh!
Phạm Chi Lan
* một tựa sách của M. Scott Peck