vhnt, số 6
22 July 1995
Những Bắt Đầu
Cuộc đời của tôi là những bắt đầu
Tôi bắt đầu mở mắt chào đời
Tôi bắt đầu nói
Tôi bắt đầu cười
Tôi bắt đầu chơi
Tôi bắt đầu đi học
Tôi bắt đầu đi xa
(mỗi lần đi xa là mỗi bắt đầu dọn nhà)
Bắt đầu qua nhiều xứ lạ
Tôi bắt đầu một công việc
Và bắt đầu một công việc khác
Hay nhiều công việc khác
Ðôi khi tôi cũng bắt đầu làm thơ
Những bài thơ bỏ dở
Tất cả những gì tôi làm là bắt đầu
(nghĩa là không phải lưng chừng và không phải cuối cùng)
Những bắt đầu không có kết thúc
Những bắt đầu trần tục
Những bắt đầu thường tình
Những bắt đầu quan trọng hơn
Những bắt đầu khôn ngoan
Những bắt đầu chậm trễ
Những bắt đầu có nhiều lý lẽ
Những bắt đầu tệ hại
Toàn là những bắt đầu
Những bắt đầu lộn xộn
(Sao tôi cứ mãi bắt đầu?)
Những bắt đầu làm tôi điên
Nhưng chắc cũng qua thôi
Nếu điên là một trạng thái phổ thông trong cuộc sống
7.95
Vân Hà
Thơ Đỗ Trung Quân
Giới thiệu đến bạn đọc vhnt thơ Đỗ Trung Quân, một nhà thơ trẻ hiện đang sống ở Saigon. Thơ anh đơn giản nhẹ nhàng, để lại cho người đọc một ấn tượng về tình thương yêu mà tác giả gửi trong lời thơ, cho gia đình, cho bạn bè, cho quê hương mà anh rất đỗi gắn bó.
Phạm Chi Lan
oOo
Viết Giữa Mùa Hè
Những ngày em đi vắng
Mùa hạ bỗng dài thêm
Những cơn mưa chiều tưởng chừng
không bao giờ chấm dứt
Anh mang về nhà chùm hoa mùa hè cháy rực
Nhờ thắp sáng hộ căn phòng
Những ngày em đi vắng
Anh nấu nồi cơm không ra hồn
Ðành đến ăn nhờ nhà bạn.
Anh ăn cơm ngoài chợ một mình
Anh đạp xe xuống phố một mình.
(Tự do có nỗi buồn riêng của nó)
Những ngày em đi vắng
Anh không biết làm gì
Ðành đến gõ cửa nhà người bạn gái ngày xưa
Ôm đàn nghêu ngao vài bài ca ngày cũ
Uống cà phê và nằm dài trên ghế bố
Kể chuyện cổ tích cho lũ trẻ con nàng
Những đứa trẻ có khuôn mặt thiên thần
hệt như mẹ chúng thời còn đi học
Những ngày em đi vắng
Có con nhện giăng tơ ngoài ô cửa vắng người
Có con thằn lằn đuổi nhau trên chiếc bàn vắng người
Chỉ riêng chùm hoa mùa hè lẻ loi
Thắp sáng giùm anh một nỗi nhớ không nguôi.
Chuyện Ngày Thường
Những ngày ốm trong căn phòng hẹp
Anh mơ những chiều vàng
Hoa dầu thả cơn mưa chong chóng
Con đường dài áo lụa thênh thang...
Anh nằm nhớ tiếng chân quen
Gõ nhịp ngoài thềm vội vã
Tan tầm em về như làn gió
Dìu anh ra cửa đón mặt trời
Những chiều nằm trong cơn sốt khô môi
Anh thèm lời hỏi thăm của một người bạn
Một câu nói đùa - một lời trêu chọc
Rất đỗi thân tình
Và...
Như trong truyện cổ tích - kẻ hiền... sẽ gặp lành
Anh mở mắt - hoa dầu rơi trước cửa
Anh tỉnh giấc - em về như ngọn gió
Tiếng máy xe quen thuộc đến... giật mình
Ông bạn già nheo mắt đứng cạnh bên.
Đôi khi
Anh cũng phải cám ơn cơn nóng lạnh không rõ tên
Bắt anh trùm chăn dăm ba bữa
Bắt đôi chân nằm mơ ngoài cửa
Nhớ những ngày mạnh khỏe xuống phố với mọi người
Để nhận ra cuộc đời
Hệt như là cổ tích
Ước niềm vui - khi mở bừng con mắt
Tất cả đều có cạnh bên
Bạn - người yêu - hoa và nắng êm đềm...
Hoa Và Ðất
Khi con ra đời
Cha gọi con là nụ hoa
Cha gọi con là ngọn gió
Cha gọi con là mặt trời
Cha gọi con bằng tất cả
Những từ ngữ đẹp nhất trên đời.
Những buổi mai
Cha vẫn đạp xe đi làm
Cha kể chuyện con trong quán cà phê
Buổi chiều đi làm về.
Cha vẫn làm công việc thường ngày
trên bàn viết,
Và vẫn lén hôn con
Dù biết rằng râu ria sẽ làm giật mình - con khóc
Con là một diệu kỳ
Cha gọi con là nụ hoa
Là mặt trời - là ngọn gió
Khi rảnh rỗi cha vẫn giành phần giặt tã
Đẩy nôi cho con yên giấc trưa hè
Dù vì con cha có hơi già
Soi gương thấy râu mọc bất ngờ như cỏ
Không sao,
Cha vẫn gọi con là ngọn gió
Là ánh sáng là bầu trời
Con là tất cả trên đời
Là tất cả
Khi ấy
Phía sau vừng trán của con là bóng mẹ
Rất âm thầm,
Mẹ không làm thơ không viết văn
Nên chỉ gọi con bằng con của mẹ
Ðôi mắt mẹ thâm quầng thiếu ngủ
Bao nhiêu đêm con khó nhọc trong người
Mẹ gầy đi, mẹ nhỏ nhoi
Ði đứng ra vào như chiếc bóng
Ðể dành cho cha niềm hạnh phúc
Cho cha chạy nhảy trong nhà
Cho cha đích thực được làm cha
Mẹ tiêu hao quá nhiều sinh lực
Cha chỉ thức vài hôm
Mẹ có mấy khi được ngủ
Nằm xuống, ngồi lên đêm hoá thành ngày
dòng sữa dành cho con
mẹ nổi gân tay
Ðã có bài thơ nào cho mẹ của con đây
Cha không nhớ ra một điều đơn giản nhất
nụ hoa nào có thể ra đời,
thiếu sự cưu mang của đất?
Ðỗ Trung Quân