vhnt, số 8
24 July 1995
Thuyền Xưa
Thuyền xưa rời bỏ dòng sông ấy,
Năm tháng xa người, bạc tóc mai,
Giòng sông vĩnh biệt thuyền xưa cũ,
Ai đã lạnh lòng, ai nhớ ai?
Thuyền xưa lạc bến, giờ không bến,
Sông cũ đục màu, cũng chẳng nên,
Thuyền; sông đôi ngã, cùng một nghĩa,
Bão thổi chiều nay, dâng sóng lên.
Quách Cường
Calif. 05/15/95
Mưa... mưa... và mưa...
Tôi gặp nàng vào buổi chiều mưa mùa Hạ; chiếc nón lá mỏng manh xoay vần vẫn không che nổi những làn mưa nghịch ngợm, đùa giỡn với tóc nàng. Tôi say đắm nhìn nàng qua làn mưa mỏng; nàng cười thẹn thùng. Nụ cười nàng mới ấm làm sao!
Tôi đã thấy được ngày xưa qua đôi mắt của nàng, thật thơ ngây, hồn nhiên và trinh trắng. Cơn mưa chiều gắn với mối tình tôi. Tôi yêu nàng hết tuổi học trò, say đắm với bao chiều hò hẹn, những nụ hôn gần như bất tận, nhưng rung động đầu đời mấy ai dễ nguôi quên. Ôi cuộc tình không tên vì không ai định nghĩa. Mùa Hạ cuối cùng, tan trường, tình tôi cũng tan như cơn mưa Hạ. Nàng chạy theo nắng mùa Thu vàng quyến rũ. Nàng ơi, nàng đã xa ta và để lại bao muộn màng đau khổ. Con tim tôi không thể trả lời, những phụ bạc, những lời giả dối. Ta giận trách nàng cùng với thời gian.
Ta không thể yêu ai khi trong tim hình bóng nàng luôn ngự trị những cơn mưa, những nụ hôn còn thắm, những bức thư tình còn vuơng hương thơm. Nhớ môi mềm, những đêm dài gởi hơi ấm cho nhau; nhớ mái tóc tơ đã trói chặt tôi vào chăn gối, khi xa rồi vẫn khao khát không nguôi.
Hãy trả lại tôi những ngày tháng phiêu bồng, trong tình đó dù là em giả dối. Em cứ nhận dù em không muốn, những thư tình và những môi hôn.
Daytona 95
SM